Đây là chủ đề tôi nghĩ là không mới mẻ gì, thế nhưng mỗi người sẽ cảm nhận theo một cách riêng, và dưới đây là nhận định của cá nhân tôi về cuộc sống này.
Không ai có thể lựa chọn nơi mà chúng ta cất tiếng khóc chào đời, do đó hãy biết cách dung hòa mọi thứ để có cuộc sống tốt hơn thay vì trách cho số phận. Trong xã hội thì không ai hơn ai bất kỳ thứ gì, người giàu người nghèo đều khóc, nhưng lí do của họ là khác nhau. Người nghèo ngưỡng mộ người giàu, người giàu mong ước sự an nhiên như người nghèo hoặc người giàu ganh tị với những người giàu hơn, tuy nhiên họ cùng có một nơi để “về”.
Cuối cùng tất cả chúng ta đều là “cát bụi”. Khi chúng ta đến chúng ta không có gì, vậy nên khi chúng ta về với “đất mẹ” thì cũng chẳng có gì mà mang theo.
Hãy trân trọng những gì bạn có hôm nay. Không cần điều kiện làm việc sang trọng thoải mái, nếu bạn đang ngồi trong mát để làm việc thì điều đó thật tuyệt vời. Hãy cảm ơn cha mẹ bạn về điều đó, vì họ đã cho bạn “hơi thở” để bạn có được ngày hôm nay. Bạn biết không? Ngoài kia còn có rất nhiều người đội sương; tránh nắng; trú mưa để tìm chén cơm của họ.
Có thể nhìn lên thì không bằng ai, vậy nhìn xuống liệu có bao nhiêu người bằng mình ? Quá khứ đã cho chúng ta cuộc sống này đừng trách cho số phận ở quá khứ, hãy thay đổi tương lai bằng việc làm ở hiện tại bạn nhé.
Không ai thay đổi được quá khứ, nhưng hiện tại và tương lai nằm trong tay bạn.
NinjaCao