Tuổi thanh xuân

188 Love Wallpapers By Twalls

Chúng tôi những con người dường như xa lạ tình cờ đến bên đời nhau như một cơn gió mùa thu, nhẹ nhàng đầy sâu lắng. Tôi và anh tình cờ gặp nhau trên một chuyến bay ra Hà Nội, anh ngồi trước tôi một hàng ghế.Lúc ấy tôi đã bị anh hút hồn bởi gương mặt lạnh lùng ấy, nhưng sâu thẳm trong đó là một bầu trời đầy ấm áp. Trong suốt chuyến bay tôi không thể nào rời mắt khỏi anh, mỗi khi nhìn anh ấy tôi cảm thấy tim mình đập rất nhanh và mạnh chắc có lẽ đây chính là người đàn ông của cuộc đời mình. Khi đến Hà Nội cứ tưởng rồi mình sẽ không còn gặp lại anh ấy nữa, tôi còn chưa kịp biết anh tên gì? ở đâu? nhưng thật may mắn thay, chúng tôi đã tìm thấy nhau trong một quán cà phê nổ tiếng ở Hồ Tây, anh ấy đang đi công tác ở đây và tôi đã kịp nghe thấy và biết anh tên Thành Đạt chủ một quán cà phê trong Sài Gòn, từ đây tôi hứa với lòng sẽ không thể nào lỡ mất anh lần nào nữa.

Khi về lại Sài Gòn tôi đã tìm mọi cách để đến được quán cà phê anh làm việc và xin làm phục vụ tại đây ở đây tôi đã có cơ hội bên cạnh anh, được thấy anh mỗi ngày, cùng đứng chung một bầu trời với anh và như thế đã là hạnh phúc đối với người nhút nhát như tôi rồi. Tại đây sau khi tìm hiểu kỹ thì mới biết anh đã chia tay bạn gái 3 tháng vì cô ấy phải đi du học nên đã chia tay anh, chuyến đi ra Hà Nội lần trước là anh đang trốn tránh cảm xúc. Một tháng làm việc ở đó những gì liên quan tới anh tôi đều biết cả. Nhưng có điều dường như anh không có bất cứ tình cảm nào đối với tôi từ ánh mắt, nụ cười.

Tháng thứ hai trôi qua trong vô vọng một hôm trời bổng đổ mưa bất ngờ nên bị cảm nên xin nghỉ một tuần, trong lúc ở nhà bản thân mình suy nghĩ rất nhiều sao anh ấy không hỏi thăm mình? anh ấy có biết mình bệnh không? và hàng trăm câu hỏi đặt ra và tự trả lời, cuối cùng tôi nghĩ đến mình nên từ bỏ chắc có lẽ anh ấy không thuộc về mình. Và phép màu đã hiện ra trước mặt mình, tôi cứ ngỡ là mình đang mơ hay bị qua mắt chăng. ” Anh một người tôi cứ tưởng rằng sẽ không bao giờ chạm tới đang đứng trước mặt mình” anh bảo trách nhiệm anh là phải lo cho nhân viên của mình, như vậy đối với tôi cũng là một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi rồi. Từ đó về sau anh quan tâm tôi hơn xíu, thỉnh thoảng nhìn tôi chỉ bấy nhiêu thôi đã là cho tôi vui sướng lắm rồi không cần gì to lớn hơn nữa, mình biết đã đi từng bước vào trái tim anh rồi.

Có một chuyện tôi không ngờ chính là anh Thanh Duy làm chung tôi, những ngày đầu anh Duy đã giúp tôi rất nhiều và mình chỉ xem anh như anh trai thôi. Ngày sinh nhật tôi quán đã tổ chức tiệc tôi rất vui vì có tất cả mọi người bên cạnh, năm nay mình đã được một ngày sinh nhật đầy hạnh phúc nhất, nhưng không ngờ anh ấy đã thích mình từ lúc mới vào và nhân cơ hội anh đã chủ động muốn mình làm bạn gái anh. tôi cảm thấy rất bất ngờ và bối rối rất nhiều, nhưng tôi đã từ chối vì người tôi từ bấy lâu nay yêu vẫn chỉ mình anh Đạt thôi. Sau buổi tiệc khi về tới nhà anh Đạt đã đợi tôi trước cửa khi bước vào anh đã nắm tay và ôm tôi vào lòng không khoảnh khắc đó nhịp tim, hơi thở của anh tôi đều cảm nhận được, tôi đẩy anh ra và nói sao anh lại như thế? anh trả lời với tôi rằng:” chính anh cũng không biết con tim mình đang làm gì khi mà lúc nào hình ảnh của em cũng xuất hiện trong đầu anh, và chính thời khắc Duy thổ lộ với em con tim anh đã biết mình muốn gì. anh nghĩ sẽ không cho phép mình sai nữa”, trong phút giây ấy con tim tôi như muốn vỡ tan vì hạnh phúc, không biết mình đang mơ hay tỉnh. Về sau anh kể rằng đã bắt đầu thể ý tôi khi đi chung chuyến bay anh đã có ý và rồi anh cũng định đi tìm tôi nhưng thật may mắn vì chính tôi đã tìm anh trước, trong lúc làm việc ở quán cà phê anh hay lén nhìn trộm tôi và đã dần dần có tình cảm với mình nhưng anh chỉ giả vờ.

Chúng tôi đã trải qua biết bao hạnh phúc cùng nhau làm những điều nhỏ nhặt,chỉ cần thấy anh vui là tôi cũng vui mọi cảm xúc chúng tôi đều trải qua bên nhau, cùng đọc sách, nấu ăn, trồng hoa, cùng chung nhịp thở với nhau. Quen anh là may mắn nhất của cuộc đời tôi và chỉ cần mình anh là đủ đối với tôi, những ngày hạnh phúc cứ thế trôi qua lặng lẽ. Thế rồi chuyện gì đến cũng đến ngày người yêu cũ anh du học trở về và tìm đến gặp anh cô ấy nói vẫn còn yêu và muốn được quay lại bên nhau, lúc đó lòng tôi như thắt lại mình không xinh đẹp, không giỏi giang, không thông mình, chỉ được tình yêu chân thành với anh mà thôi, tôi rất sợ hãi sợ anh sẽ rời xa và bỏ rơi tôi để quay lại với cô ấy. Và rồi càng ngày anh càng xa cách tôi, anh không còn quan tâm như trước anh hay bận hơn không còn thời gian cho tôi như trước. Hôm sau, khi sang nhà tìm anh tôi phát hiện ra anh vẫn còn cất giữ những hình ảnh anh và cô ấy thuở còn yêu nhau, tôi nghĩ có lẽ mình chỉ là người thay thế mà thôi càng ngày anh càng xa cách hơn, nửa tháng chúng tôi không gặp nhau, không còn những tin nhắn yêu thương và thế rồi tôi quyết định từ bỏ hạnh phúc này để nhìn anh được hạnh phúc bên chị ấy, chỉ biết lẳng lặng bước ra khỏi đời nhau.

Tôi xin nghỉ việc và dọn nhà ra vùng ngoại ô sinh sống và bắt đầu mở shop hoa, những ngày không anh ở bên cạnh mình dường như con tim tôi đau đớn tột cùng, đâu đâu cũng là anh, nhưng đó là nỗi đau tôi phải chấp nhận. Một năm lặng lẽ trôi qua vào ngày mùa đông se lạnh tình cờ tôi gặp lại cô ấy người mà làm tôi phải từ bỏ ánh sáng đời mình, cô ấy mua hoa ở shop của tôi, gặp lại nhau chúng tôi có hơi ngại ngùng chỉ chào hỏi qua loa. Tôi rất rất muốn hỏi cuộc sống của anh như thế nào, có khỏe không, có thể anh ấy hạnh phúc.Lòng tôi chợt nghĩ rằng: ” mùa thu năm trước em có anh, mùa đông năm nay em mất anh”, thế rồi những ngày mùa đông trôi đi âm thầm lòng tôi càng lạnh hơn mùa đông, tôi đã đánh mất mặt trời của đời mình, cố dặn lòng mình rằng không được nghĩ đến anh nữa mà sau lại đau đến vậy.

Tôi cứ ngỡ mất anh mãi mãi nhưng không vào ngày cuối mùa đông tôi đang loay hoay bỗng nhiên có một vòng tay choàng vào eo tôi vào kéo tôi vào lòng trong khoảnh khắc đó tim mình đập rất nhanh và hơi ấm lan tỏ trong tôi, anh thì thầm vào tai tôi ” anh đã tìm em rất lâu và cứ ngỡ sẽ mãi mãi mất em nhưng thật may mắn” tim tôi như vỡ òa trong hạnh phúc anh bảo với tôi rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, chỉ vì nó mà đã làm tôi và anh lạc nhau, trong những tháng anh không quan tâm tôi chỉ vì anh đang bí mật chuẩn bị tổ ấm riêng cho hai chúng tôi,muốn tôi bất ngờ nên đã không nói tôi, anh và cố ấy bây giờ chỉ còn tình bạn không hơn không kém, chính cô ấy đã cho anh biết chỗ tôi ở và làm việc, từ đó về sau chúng tôi đã trở về bên nhau. Trong cuộc sống nhất trong tình yêu hãy sống hết mình bằng tình yêu chân thật và đừng bao giờ cho chỗ của hiểu lầm và hãy chia sẻ mọi thứ với nhau, đừng để lạc nhau cả đời!

Kiwilee

 

Chia sẻ lên
WEB5k - Thiết kế website giá rẻ chuẩn SEO

2 bình luận

Để lại một phản hồi