Biết quen rồi lãng quên

Trong cuộc sống vốn dĩ bất kỳ thứ gì chúng ta cũng phải học hỏi, làm quen và tập quên đi.

Lỗ Tấn từng nói “Kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi”

Vốn dĩ cái lối mòn mà chúng ta thường đi không phải một sớm một chiều là nó sẽ hình thành được, cuộc sống cũng vậy, không phải một cái cây ngọn cỏ lần đầu gặp đã biết được tên và nhớ được, chúng ta cần thời gian để làm điều đó.

Nếu như mỗi buổi sáng chúng ta bước ra khỏi nhà với nón; áo khoác; chìa khóa; một chiếc balo, lúc đầu sẽ thấy nó thât là lu bu và luộm thuộm, nhưng nếu như một ngày nào đó bạn quên mang theo nón thì trong đầu chúng ta chợt nhận ra có cái gì đó trống trải ở trên đầu mình.

Và nếu bỏng dưng một ngày nào đó bạn vô tình làm hư ổ khóa và không còn sử dụng ổ khóa chìa mà chuyển sang loại khóa thông minh, tối chắc chắn bạn ra ngoài với một tâm thế không quen và đôi khi lại giật mình vì nghĩ mình quên mang theo chìa khóa. Nhưng một thời gian rồi sẽ qua giai đoạn đó.

Tất cả mọi thứ trên vũ trụ này điều quay quanh vấn đề “Biết quen rồi lại bị lãng quên”.

NinjaCao

Chia sẻ lên
WEB5k - Thiết kế website giá rẻ chuẩn SEO

2 bình luận

  1. Nhìn lên trời trời cao thăm thẳm
    Nhìn xuống đất đất rộng thênh thang
    Vạn vật vũ trụ cùng tuần hoàn
    Hình trụ rồi hoại diệt đó a a a à…

Để lại một phản hồi